Chưa có căn bệnh nào gây phiền toái và khó chịu hơn Thoát Vị Đĩa Đệm.
Dù là trong bất cứ hoàn cảnh nào, nặng hay nhẹ, vị trí bị thoát vị ở đâu, nó khiến chúng ta phải bò, trằn trọc, khó chịu khi đứng ngồi, quằn qoại khi thay đổi tư thế nằm hay nghiến răng khi hắt hơi, nhổm đít khi qua ổ gà…
Ai trong hoàn cảnh ấy mới hiểu và đồng cảm với chúng ta khi đứng nhìn 1 người đứng lên khó nhọc, dáng đi nghiêng sang 1 bên, thỉnh thoảng đang đi bỗng dừng lại để chuyển tư thế, hay đeo cái đai qoái quỉ “chống lưng” khi đi xe, hoặc đi vài bước thì cảm thấy cái chân tê buốt như vừa được thay bằng chân gỗ.Thế nên khi gặp 1 phương pháp chữa nào đó chúng ta thường vồ lấy mà chẳng thèm suy nghĩ hoặc quan tâm đến cái gọi là kiến thức về căn bệnh của mình ?
Bạn có bao giờ từng dừng lại và tự hỏi nếu mình là người thông minh mình sẽ làm gì không?
Tra Google? Hỏi bạn bè? Bác sĩ, người thân ?…
Tuyệt vậy là bạn đã đi đúng hướng rồi phải không?
➡ Thưa không! Bạn mới chỉ đi được 30 phần trăm con đường.
Tại sao vậy?
Tôi sẽ cho bạn ví dụ cụ thể.
? Nếu bạn tin bác sĩ. Tuyệt phải không?
? Nhưng nếu bạn rơi vào hoàn cảnh sau đây thì a há bạn có 1 bài học.
Số là có 1 người bạn sau khi chụp MRI ở HH thì bác sĩ ở đó khăng khăng “ Chị bị nặng, Phải mổ gấp”, thế là chị ta chiến luôn. Sau khi mổ xong. Hết đau, mừng húm vì có thể đi làm lại. Thỉnh thoảng bị chuột rút ban đêm, và thỉnh thoảng đau nhức chút. Chuyện nhỏ như con thỏ, Chị chẳng mảy may quan tâm.
Cho đến 1 ngày kia, cách cái ngày Chị mổ được 1 năm. Chị bi đau lưng khủng khiếp. Cái đau quằn qoại và việc hạn chế vận động khiến Chị chỉ nằm 1 chỗ mà chẳng thể làm gì. Thậm chí cái việc đi khám để biết mình bị gì thôi cũng khiến Chị đau đớn cùng cực.
Rồi Xét nghiệm trên tay và kết luận của Bác Sĩ. Chị bị thoát vị tái phát. Bàng hoàng. Chẳng ai cho Chị biết trong lần đầu tiên Chị bị. Lục lọi moi móc toàn bộ thong tin trên mạng cái Chị nhận được chẳng có gì rõ ràng.Thật ra, cái tỷ lệ tái phát 15% của bệnh này ai mà quan tâm chứ.
Người ta chỉ quan tâm công thức:
➡ Bị bệnh thì đi chữa và đi chữa thì phải khỏi, không khỏi thì kiếm cách nào đó. Thế thôi. Có mấy ai chuẩn bị được tâm lý phải sống chung với nó, ấp ôm nó và đi du lịch cùng nó.
➡ Người ta ví Thoát vị giống như 1 cô gái. Càng chiều chuộng vuốt ve, ta càng cảm thấy thoải mái và hạnh phúc.
➡ Vậy thì đừng đứng đó mà ca than về cô gái của mình nữa mà hãy vác vali lên và đi du lịch cùng cô ấy bằng phương pháp bảo tồn này.